Sau khi suy nghĩ rất lâu, tôi quyết định đi theo dọc bờ sông.

Lý do của tôi rất tự nhiên, thông qua lời của anh ta, tôi phân tích ra được hai tin tức, thứ nhất, sông Vô Ưu là một nơi tương đối an tòan. Thứ hai, đi theo dọc bờ sông sẽ không bị lạc.

Trước đó, tôi đã lấy mấy tấm bùa chú từ trong túi càn không ra, tôi đã thử phá tự quyết, nhưng mà đều không có hiệu quả, phù nguyền rủa này ở nơi kỳ dị như thanh minh giới hoàn toàn không có tác dụng gì cả giống nhự một tờ giấy vụn vậy.

Tôi lại đeo ngọc ban chỉ trên tay, trong lòng vừa niệm, ánh sáng từ ngọc ban chỉ trên tay tôi chợt lóe sáng, trong lòng tôi vô cùng vui mừng, giơ ngón tay vẽ một chữ phá, tôi vung tay đập xuống mặt đất bên cạnh, một tiếng nổ vang lên, trên mặt đất xuất hiện một cái hố sâu.

Tôi âm thầm thở phào nhẹ nhõm, như vậy cũng tốt, ít nhất có một năng lực tự vệ, không đến nỗi giống như lời nói của Người trôi sông kia, bị cường giả trong thế giới này cướp đoạt.

Tôi yên lòng, bước đi tiếp, tôi vừa bước nhanh vừa thấy hoảng sợ, trên mảnh đất hoang vu của thanh minh giới đều xuất hiện một mảng sương mù đen dày đặc, mỗi một lần quay đầu như một cơn ác mộng kinh khủng vậy, giống như những âm hồn không tan, ở trong bóng tối, có thể xuất hiện sau lưng tôi bất cứ lúc nào.

Loại ảo giác này như để con giòi trên lưng vậy, tôi tiếp tục chạy đi. Dọc theo con đường này, không có mục tiêu, không có khoảng cách, không có thời gian, giống như đang chạy khỏi nỗi hoảng sợ vậy, tôi vừa không biết mình đang ở đâu, cũng không biết mình sẽ gặp chuyện gì ở phía trước, chạy càng xa, trong lòng càng hoảng.

Nếu như nơi này là thanh minh giới, vậy khi chúng ta sống phải không ngừng bôn ba vất vả, đến khi chết đi cũng không được yên bình, vậy rốt cuộc sống là loại tồn tại nào?

Không biết đã đi được bao xa, bao lâu, bầu trời lúc này đã tối om, sương mù thêm dày đặc, xung quanh đều là sương mù, trong tiếng gió, luôn có âm thanh quái dị xuất hiện. Dường như tôi không biết mỏi mệt là gì, hoàn toàn không dám rời khỏi bờ sông, cứ chạy giống như phát điên vậy, với hi vọng có thể mang đến kỳ tích cho tôi ở phía trước vậy.

Tôi chạy thật nhanh, tôi không ngừng chạy, toàn thân tôi là nỗi tuyệt vọng, tôi không ngừng suy nghĩ miên man, nhớ tới cái ngọc tỳ hưu đó, nhớ lại Gia Cát lão quỷ, nhớ lại chuyện trước đây không lâu tôi còn ở trường học, thương lượng chuyện chôn xương với Gia Cát lão quỷ, vậy mà trong chớp mắt, tôi đã tới một nơi kỳ quái.

Tôi có chút hối hận, nếu như không phải vì giúp Gia Cát lão quỷ, tôi cũng sẽ không tìm Lam Ninh nhờ Giải Trĩ Thần Quân giúp đỡ, kết quả mới có suy nghĩ đi vào bên trong ngọc tỳ hưu, cuối cùng xui xẻo mà…

Ai, tôi than thở, sau đó liền nhớ tới Người trôi trên sông đó, nhớ lại quả thanh minh mà anh ta nói, theo bản năng tôi lấy từ trong túi càn khôn ra đếm, chỉ còn có ba quả.

Quả thanh minh hẳn là thứ hết sức trân quý trong thanh minh giới, hơn nữa cái tên cũng vì vậy mà có, nhìn dáng vẻ thận trọng của Người trôi trên sông, tôi cũng hiểu quả thanh minh không thể tùy tiện lấy ra, đây gọi là thất phu vô tội hoài bích có tội. Mặc dù quả thanh minh là trân bảo, nhưng ở chỗ này tuyệt đối là thứ gây họa.

Còn có ngọc bài Người trôi trên sông kia đưa cho, tôi cất ở trong túi càn khôn, không hiểu sao, tôi cảm thấy, Người trôi trên sông kia có lai lịch rất lớn, đồ anh ta đưa, tuy không biết có công dụng gì, nhưng nhất định không phải thứ tầm thường.

Lại qua không biết bao lâu, nhìn bầu trời mờ mờ, trong lòng tôi nghĩ, chẳng lẽ nơi này cũng có sự thay đổi giữa ngày và đêm sao? Lúc tôi vừa đến đây là ban ngày, bây giờ vừa lúc là ban đêm?

Vừa đi vừa suy nghĩ, tôi đột nhiên cảm thấy đói.

Kỳ quái là loại cảm giác này không giống với bình thường, tôi cảm thấy thân thể vừa mệt mỏi lại mất sức, rất muốn ngồi xuống nghỉ một chút, lại muốn ăn một bữa thỏa thích, bổ sung một chút năng lượng, nhưng mà, ăn cái gì chứ?

Tôi bước chậm lại, theo bản năng sờ trên người, thật ra thì thức ăn có thể ăn chính là ba quả thanh minh còn sót lại.

Tôi lấy một quả thanh minh ra nhìn một chút, sau đó thở dài cất vào, vật này tuy tốt, nhưng tôi không thể ăn, dựa theo lời của Người trôi trên sông nói, ăn quả thanh minh, sẽ biến thành đồ bổ tuyệt thế, sẽ bị cường giả nhắm tới.

Tôi lại kiên trì một lúc, nhưng đã đói không chịu nổi, mờ mịt nhìn quanh bốn phía, lúc này tôi vẫn còn ở cạnh dòng sông Vô Ưu, xung quanh là vùng đất nhỏ, bên sông có một táng đá lớn, tôi dứt khoát ngồi xuống, nâng cằm bắt đầu ngẩn người.

Đều nói người ở trong nghịch cảnh có thể phát huy vượt xa bình thường, còn tôi vẫn đang suy nghĩ, tìm ra biện pháp. Tôi bỗng nhớ đến lúc Người trôi trên sông mới đến, đã làm gì? Ăn đất a, đấy là bản năng theo phản ứng sau khi ở trạng thái hôn mê, hơn nữa sau khi ăn đất thì lại trở lên khỏe mạnh.

Điều này chứng tỏ, đất đai bên trong thanh minh giới, có đầy đủ năng lượng.

Nghĩ tới đây, tôi cúi người nắm lên một nắm đất, lúc này mới phát hiện, đất nơi này là màu đỏ sậm, giống như là hỗn hợp huyết dịch vậy, cầm trong tay, có hơi dính, nhưng ngược lại không có mùi gì lạ.

Hơn nữa, ở trong đất này rõ ràng có một cỗ lực lượng đang dao động, tôi khẽ nhíu mày, nhắm mắt lại, trực tiếp nhét vào miệng, cũng không dám nhai, nuốt vào trong bụng luôn. Cũng không có mùi vị gì cả, chỉ là có hơi nhầy nhụa khiến tôi hơi chán ghét. Ngay sau đó, trong bụng tôi dâng lên một đợt khí lạnh, chậm rãi di chuyển trong người, trong nháy mắt tôi lại không thể cảm nhận được nữa.

Cảm giác thật thoải mái, nhưng mà cũng rất nhanh biến mất, tôi nhìn trên mặt đất một chút, muốn ăn thêm chút nữa, nhưng nghĩ đến cảm giác nhầy nhụa đó tôi liền thấy chán ghét, gãi đầu, trong đầu tôi chợt nghĩ đến lúcNgười trôi trên sông ăn giống như không có cảm giác gì, còn nhai có vẻ rất thơm ngon, làm sao đến lượt tôi, lại cảm thấy giống như phân bò chứ?

Nhưng mà không ăn cũng không có biện pháp khác, tôi đưa mắt nhìn xung quanh, xung quanh không có gì cả, chỉ toàn là “C ứ t trâu” !

Tôi đang vô cùng loay hoay, bỗng nhiên từ xa truyền tới một tiếng kêu thê lương, ngay sau đó là tiếng kêu rung trời, rồi dần dần lớn lên, dường như đang đi tới bên này.

Tôi sợ hết hồn, cẩn thận nghe, trong thanh âm kia, dường như có vô số người cùng một chỗ kêu gào, ngược lại giống như có người nào đang đánh nhau.

Trong lòng động một cái, tội vội vàng xoay mình trốn ở phía sau tảng đá, tiếng gào thét lập tức vang lên, trong màn sương mù cách đó không xa, bỗng nhiên xuất hiện một người khổng lồ cao chừng ba thước, không đúng, đó là một con quỷ to lớn!

Con quỷ lớn kia đi chân trần, tóc màu đỏ, răng nanh, mặt đen, ngọn lửa đen lượn lờ quanh thân, chính xác là hình dáng của một con ác quỷ, tôi thấy nó nhảy ra phía sau, cũng không đến gần bờ sông, nhìn bốn phía xung quanh rồi chạy trốn đến một hướng khác.

Lúc này có mấy chục người vội vàng chạy tới, trong tay đều cầm vũ khí giống nhau, trong miệng không ngừng la hét, một số người đuổi theo, còn một số người vòng theo hướng khác, nhìn tình cảnh này là muốn bắt con quỷ lớn kia.

Tôi nhìn cảnh tượng trước mắt này, trong lòng vừa khẩn trượng vừa lo sợ, nhưng còn có chút kích thích cùng mong đợi, rất tuyệt, giống như đang xem một bộ phim huyền huyễn thêm chút linh dị vậy…

Không cần phải nói, con quỷ lớn kia chạy ra trước, những người kia đuổi theo phía sau, mặc dù dung mạo đều là người bình thường, nhưng mà tôi biết, nếu nơi này là thanh minh giới, vậy những thứ này không thể là người, nói thẳng ra chính là quỷ.

Đứng từ xa nhìn những con quỷ đó đuổi theo con quỷ lớn, dần dần đã đi xa, tôi mới thở phào nhẹ nhõm, lại nghe thấy tiếng gào thét từ phía xa, ngay sau đó con quỷ lớn cùng với những quả cầu lửa lại chạy trở lại, ở sau lưng nó có mấy chục con quỷ điên cuồng đuổi theo, hóa ra bị hai đầu chặn lại.

Gần trăm con quỷ bao vây xung quanh, rất nhanh cự quỷ bị vây vào giữa, con quỷ lớn phát ra một tiếng kêu gào dường như tuyệt vọng, ỷ vào thân hình to lớn, nó gầm thét rồi chạy vọt ra, nhưng những con quỷ đó đồng loạt kêu lên, rồi giơ vũ khí lên, sau đó đồng loạt đâm về phía cự quỷ, khiến trên đùi của con quỷ lớn bị đâm hơn mười mấy cái lỗ.

Con quỷ lớn hét lên vô cùng thảm, những lỗ thủng trên người bắt đầu tràn ra nồng nặc hắc khí, nhưng đồng thời mấy con quỷ bị nó đụng vào giống như người giấy vậy, thân thể trực tiếp vỡ tan, sau đó liền biến thành từng ánh sáng đen.

Những con quỷ xung quanh lập tức xông lên, chen lấn tranh nhau đoạt lấy những ánh sáng đen, sau đó nuốt vào trong bụng, tình cảnh lúc này vô cùng rối loạn.

Con quỷ lớn kia nhân cơ hội này, gầm to một tiếng muốn nhân cơ hội này mở lối đi riêng, lũ quỷ thấy vậy, rối rít quay đầu đối phó với con quỷ lớn, nhưng trận hình đã bị loạn, đợi tiếp viện hai bên tới cũng đã không kịp, trong chốc lát con quỷ lớn kia đã tiêu diệt được hơn mười con quỷ, mà lần này con quỷ lớn cũng không có khách khí, không đợi những con quỷ này cướp đi, trực tiếp hít một hơi mạnh, phần lớn những mảnh vụn của những thân thể kia đều chui vào trong bụng nó.

Tôi đứng từ xa nhìn không khỏi lắc đầu, mặc dù những con quỷ này số lượng đông đảo, cũng biết cách để tiến lên, nhưng khi đồng đội bị giết, lại cùng với kẻ địch tranh giành, đứng nhìn trận chiến rối loạn này, tôi đoán con quỷ lớn muốn chạy trốn cũng không khó.

Tôi nhìn lũ quỷ đang như hổ rình mồi nhìn con quỷ lớn, đôi bàn tay khổng lồ kia như muốn hủy diệt tất cả, những con quỷ kia rất hỗn loạn không ai có thể ngăn cản được. Mặc dù ngọn giáo trong tay chúng có thể gây sát thương cho con quỷ lớn, nhưng thân hình của con quỷ lớn to lớn, ngọn giáo kia cùng làm chỉ có thể đâm tới bấp đùi hoặc trên mông, hơn nữa con quỷ lớn dường như đã sẵn sàng chiến đấu, hoàn toàn không để ý đến hắc khí đang tràn ra cuồn cuộn từ trên đùi và mông, nó như một làn khói vọt ra, từ xa phóng tới một cái rắm đen nhìn giống như khí thải của một chiếc xe hơi đang đi trên đườn kéo theo một làn khói đen. Tôi núp ở phía sau tảng đá quan sát, đang trong lúc quan trọng, đột nhiên một giọng nói vang lên:

- Đúng là một đám phế vật, đã luyện tập lâu như vậy rồi mà ngay cả một con quỷ cũng không đối phó được.

Một giọng nói khác tủm tỉm cười nói:

- Tôi đã nói những phế vật này rất vô dụng, còn lãng phí rất nhiều công sức, ngay từ đầu nghe tôi, trực tiếp nuốt chúng cũng đỡ rắc rối hơn. Bây giờ thì tốt rồi, đỡ tốn công.

Tiếng nói vừa dứt, một tia sáng bỗng nhiên xuất hiện xua tan làn sương mù dày đặc, từ trên trời rơi xuống…

 

0.42527 sec| 2430.914 kb